Cập nhật nội dung chi tiết về Yêu Vợ Nhưng Chưa Quên Được “Quá Khứ” Của Cô Ấy mới nhất trên website Ngubao.com. Hy vọng thông tin trong bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu ngoài mong đợi của bạn, chúng tôi sẽ làm việc thường xuyên để cập nhật nội dung mới nhằm giúp bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất.
Em năm nay 28 tuổi.Em kêt hôn được 2 năm và đã có 1 con gái 3 tháng. Em quen vợ em qua một người bạn cùng học cao đẳng. Vợ em lúc đó cũng là sinh viên xa nhà Trong thời gian học cao đẳng thì vợ em và người bạn của em là ngườ yêu của nhau lúc đó em coi cả 2 đều là bạn. Sau này khi ra trường vì 2 người có chút quan hệ họ hàng nên không đến được với nhau.
Rồi bạn em đi làm rồi đi nước ngoài, hai người chia tay. Bẵng đi 1 thời gian thỉnh thoang e cũng có liên lạc với 2 người chỉ là hổi thăm xã giao bạn bè binh thường nhưng rồi qua các cuộc điện thoại ,tin nhắn em đã yêu người con gái đó lúc nào không biết. Cô ấy là người tình cảm gia đình đánh giá là ngoan hiền. Quen nhau 4 năm ,sau 3 tháng ngỏ lời yêu thì cô ấy đồng ý là người yêu của em.
Bọn em yêu nhau 9 tháng rồi quyết định kết hôn.Cuộc sống vợ chồng êm đẹp, em rất yêu vợ và vợ em cũng rất yêu em càng hạnh phúc hơn khi có thêm 1 thiên thần bé nhỏ. Nhưng điều làm em phải suy nghĩ là trước khi đến với em vợ em đã có quan hệ tình dục với người yêu đâu tiên của cô ấy và cũng là bạn của em. Em không muốn nghĩ nhiều về chuyện này nhưng thật sự nó cứ lởn vởn trong đầu, em cảm thấy rất khó chịu khi nghĩ điều đó. Em rất yêu vợ muốn đem lại hạnh phúc cho cô ấy nhưng em phải làm gì ? nghĩ như thế nào ?để toàn tâm toàn ý với vợ.
Tôi Đã Có Một Người Chồng Tốt Nhưng Vẫn Yêu Người Đàn Ông Có Vợ Khác. Làm Sao Để Tôi Quên Được Anh Ấy?
ban ah. nguoi chong cua ban rat tot, vay ban khong yeu chong nua sao? minh hieu ban co the do la ban say nang ma thoi, minh co mot nam troi yeu don phuong mot nguoi dong nghiep, hoan canh minh khac ban, minh va chong lay nhau khong co tinh yeu,chi la 2 trai tim dau kho di den hon nhan sau hon nhan la nhung ngay buon ba toi gio, vi 2 nguoi khong hop nhau ve moi mat,15 nam roi ban biet khong, nhung thuong con minh chiu dung tat ca, ke ca noi co don trong trai tim khong bao gio duoc chia se. minh chua bao gio phan boi chong du rang biet dong nghiep ay cung thich minh, minh khong muon mang dau kho den cho bat ky ai, vi ho cung co gia chúng tôi tu an ui bang cach doc nhung cau chyen giong minh tren trang web cho do buon, minh luc nao cung an ui rang: hanh phuc nhat tren doi la dem su an lanh den cho nguoi khac, va dau kho nhat tren doi la chi nghi cho reng minh. gio minh tim nguon vui bang cach nghe nhac, di chúng tôi tim thay su thanh than va 1 nam cung da quen dan nguoi do, trai tim khong dau nhieu nua, mac du hang ngay van gap nhau trong cong viec, chuc ban gin giu duoc hanh phuc cua minh
Chị nên làm một chuyến du lịch tình duc để không thèm mơ tưởng gì đến người có vợ kia nữa: gần thì khu tây balo ở Saigon với mấy tay người da đen từ Phi Châu (với hàng siêu xịn hơn cả Thái), Thái Lan, Phi Châu, hoặc Jamaica, Cuba.
http://en.wikipedia.org/wiki/Female_sex_tourism
How do you think about the answers? You can sign in to vote the answer.
Sign in
Thật sự bó tay với câu hỏi này .
Bạn đã cắm lên đầu chồng mình một cái sừng to tướng , bây giờ hỏi làm sao nhổ cái sừng đó đi thì cộng đồng chắc chắn phải bó tay .
Đã dám làm thì dám chịu , chỉ còn cách là ly dị chồng ( mặc dù người chồng này vừa tốt vừa ngu ) và bước thứ hai là bảo người yêu bỏ vợ , như thế sẽ toàn vẹn cho cả đôi bên đi đến bến bờ hạnh phúc .
Chị biết được chồng mình tốt mà vẫn yêu người đàn ông khác thì thật khó hiểu
Nhưng tôi nghĩ bây giờ chị nên nhìn vào trách nhiệm của mình, quan tâm đến gia đình nhiều hơn, hãy chăm lo cho con cái, cho ông chồng của chị nữa. Sự vất vả bận rộn và sự vui sướng khi được chăm lo cho gia đinh sẽ không còn chỗ len lỏi cho hình bóng mơ mộng kia. rồi chị sẽ thấy mình thật là ấu trĩ khi không biết trân trọng hạnh phúc thật sự của mình.
Chúc chị tỉnh táo
Still have questions? Get your answers by asking now.
Ask Question
Join Yahoo Answers and get 100 points today.
Join
Làm Sao Quên Được Nỗi Nhục ‘Vợ Cắm Sừng’?
Hai vợ chồng tôi kết hôn được 8 năm và có một bé gái được 7 tuổi, tôi có vấn đề về sức khỏe nên không sinh thêm được con nữa. Chúng tôi dành hết tình yêu cho đứa con bé bỏng của mình và vun đắp hạnh phúc nhỏ này với mong muốn nó bền vững mãi mãi.
Vợ tôi làm nhân viên của một công ty xuất nhập khẩu, còn tôi làm nhân viên của một viện nghiên cứu. Nói chung tiền lương của vợ tôi thì hơn hẳn tôi, độ oách của vợ cũng hơn hẳn tôi vì cô ấy được làm ở một tòa nhà hoành tráng chuyên nghiệp, đi công tác nước ngoài như cơm bữa, tiếng nước ngoài giao tiếp như tiếng mẹ đẻ và đặc biệt cô ấy làm ở môi trường rất sành điệu về ăn mặc cũng như các hoạt động khác.
Làm sao tôi quên được nỗi nhục bị “vợ cắm sừng”?
Cách đây hơn 8 tháng, một đồng nghiệp trong cơ quan tôi vô tình phát hiện ra vợ tôi đi cùng với một người đàn ông khác vào khách sạn, sau đó đã về báo tôi. Cho dù trong lòng tôi có tức nghẹn họng, thì tôi vẫn cố gắng bình thản tỏ ra không có chuyện gì và bảo chắc họ vào đó để giao dịch gì đó vì vợ tôi vẫn hay phải vào các khách sạn lớn, nhưng đồng nghiệp của tôi nói họ rất tình tứ, tôi vẫn phủi đi coi như không nghe thấy gì. Về đến nhà tôi nhìn vợ đầy nghi ngờ nhưng cử chỉ của vợ tôi tỏ ra thản nhiên coi như không có gì nên tôi không hỏi nữa và cũng cho qua chuyện.
Lần thứ hai cách đó chỉ vài ngày sau lại một đồng nghiệp khác nhìn thấy vợ tôi cũng đi cùng người đàn ông đó, lần này chắc ăn, họ đã chụp lại ảnh gã đàn ông kia tình tứ khoác eo vợ tôi còn vợ tôi dựa đầu vào vai gã ta và đi vào một nhà hàng lớn để ăn uống. Tôi đã im lặng không nói gì và về nhà ngồi nói chuyện với vợ. Ban đầu nàng im lặng không nói gì nhưng đến khi tôi nói về địa điểm và hành động đó thì nàng đã khóc và xin lỗi tôi, nàng nói nàng đã vì một phút yếu lòng mà nghiêng ngả, nàng mong tôi cho nàng cơ hội để nàng thay đổi. Tôi đồng ý.
Chuyện đáng lẽ chỉ có thế thì không có vấn đề gì, nhưng cuộc sống của tôi bắt đầu bị đảo lộn sau bức hình của đồng nghiệp tôi chụp đó. Bỗng nhiên bây giờ cả cơ quan tôi biết chuyện tôi bị “vợ cắm sừng”, ai ai cũng tỏ ra thông cảm cho tôi. Cơ quan vốn nhàn rỗi nên chuyện thị phi cũng lắm, ở đâu họ cũng lôi vợ chồng tôi ra để bàn tán, nào là vì tôi kém cỏi, nào là tôi đã không kiếm được ra tiền lại không sinh được con nên “vợ cắm sừng” là phải… Tôi đã cố gắng giải thích vợ tôi đã nhận ra lỗi nhưng họ chỉ im lặng, đằng sau đó lại dè bỉu rằng tôi nhu nhược không dám đánh ghen, rằng chẳng có ai ngoại tình mà chỉ nói thế rồi dừng lại cả.
Dù tôi đã tha thứ cho cô ấy nhưng ở cơ quan mọi người luôn xì xào bàn tán về chuyện bị “vợ cắm sừng” của tôi
Tôi vô cùng mệt mỏi mỗi khi lên cơ quan, bây giờ mỗi khi không có chuyện gì vui lại lôi tôi ra như một đề tài để bàn tán mổ xẻ, họ còn bịa đặt đủ thứ chuyện về cuộc sống gia đình tôi khiến tôi gần như phát điên. Họ còn khích bác khiến tôi thấy nhục nhã và càng bị ám ảnh bởi chuyện ngoại tình đó mặc dù tôi đã hứa tha thứ cho vợ. Những lời rỉ tai hằng ngày không thôi làm cho tôi nghĩ đến chuyện họ vẫn còn đi lại với nhau khiến tôi kiểm tra vợ từng tiếng một xem cô ấy làm gì. Cuộc sống vợ chồng tôi bắt đầu dồn đến căng thẳng mệt mỏi hơn, hay cãi vã nhau hơn, vợ tôi bắt đầu cho rằng tôi ích kỷ không biết tha thứ cho cô ấy. Thậm chí cô ấy còn nói rằng nếu không tin cô ấy thì tốt nhất là nên ly dị.
Chúng tôi chỉ có một đứa con, tôi không muốn vì cuộc sống của vợ chồng làm cho con thiếu thốn tình cảm, tôi cũng không chịu được cảnh xa con, tôi lại rất yêu vợ tôi, nhưng cứ hằng ngày đi làm lại phải đối diện với mọi người làm tôi không chịu nổi, tôi phải làm sao đây?
6 Năm Yêu Làm Sao Quên Được?
Không biết tại sao tôi cứ bị ám ảnh mãi khi nhìn thấy cảnh Tuấn ngồi gục đầu bên giường bệnh của mẹ. Không biết anh đang nghĩ gì mà không hề hay biết tôi đã đứng ở cửa phòng rất lâu…
“Nếu con không nghe lời, mẹ chết cho con coi”. Cứ tưởng câu nói ấy chỉ là một lời đe dọa suông, nào ngờ bà đã làm thật. Tôi bàng hoàng khi nhận tin báo, mẹ anh đã uống quá liều, đang cấp cứu ở bệnh viện.
Mẹ Tuấn không ghét bỏ gì tôi nhưng bà đã hứa làm sui với một người bạn thân. Bà nói là người lớn thì không thể nuốt lời. “Con Vân đã chờ thằng Tuấn bao nhiêu năm qua, không thể để lỡ làng đời con gái của người ta”- bà nói với tôi như vậy và khuyên tôi hãy quên con trai bà đi.
Khi tôi nói với Tuấn điều này, anh nhăn mặt: “Anh lớn rồi chớ đâu phải con nít”. Sau lần đó, chẳng thấy Tuấn đá động gì đến chuyện ấy nữa. Tuy nhiên, anh không rủ tôi đến nhà chơi như trước. Tôi có hỏi thì anh gạt đi với câu nói quen thuộc: “Anh lớn rồi…”.
Cho đến một ngày, anh đột ngột bảo mẹ anh muốn gặp tôi. Vừa hồi hộp, vừa lo sợ, tôi đến gặp bà. Đón tôi vẫn với khuôn mặt nghiêm nghị như thường ngày, bà nói: “Bác sắp cưới vợ cho thằng Tuấn. Cháu lựa lời khuyên nó đừng có ngang ngạnh, bướng bỉnh nữa. Nó mà cãi lời, bác sẽ chết cho tụi bây coi”. Tôi điếng hồn. Tia hi vọng cuối cùng của tôi trước buổi gặp mặt đã tắt ngấm.
Tuy vậy, tôi cũng cố vớt vát: “Thật lòng là cháu không làm được chuyện đó. Bác cũng biết là chúng cháu rất yêu nhau… Cháu nghĩ, bác cũng đã từng yêu nên sẽ hiểu và thông cảm cho chúng cháu. Một cuộc hôn nhân không có tình yêu liệu có bền vững được hay không? Xin bác hãy thương chúng cháu…”.
Chỉ nói được bấy nhiêu rồi tôi bật khóc. Tôi biết Tuấn rất yêu tôi. Anh đã đưa tôi đến gặp cô gái kia và nói thẳng với cô ta rằng anh chỉ yêu duy nhất một mình tôi. Hôm đó, anh đã xin lỗi và mong Thu Vân cùng gia đình hãy quên lời hứa lúc trà dư, tửu hậu của người lớn. Anh bảo sẽ tự định đoạt tình yêu, hạnh phúc của mình chứ không để bất cứ ai xếp đặt…
Tôi cứ tưởng sau buổi gặp ấy, Thu Vân sẽ chủ động rút lui, không ngờ mọi chuyện hoàn toàn trái ngược. Cô và gia đình càng hối thúc mẹ Tuấn xúc tiến chuyện cưới xin. Kết quả là sau một trận gây gổ giữa hai mẹ con, mẹ anh đã ngủ tự tử…
Đắn đo mãi, cuối cùng tôi cũng quyết định vào bệnh viện thăm bà. Tuy nhiên, khi vào đến nơi, nhìn thấy cảnh bà nằm thiêm thiếp trên giường, còn anh ngồi gục đầu bên cạnh, tôi lại chạnh lòng. Họ chỉ có hai mẹ con… Nếu chẳng may bà có mệnh hệ nào thì liệu anh có thanh thản để sống với tình yêu của tôi hay không?
“Chiều nay em đã vào bệnh viện nhưng em không đủ dũng cảm để gặp mẹ. Anh hãy chăm sóc mẹ thật tốt và đừng làm điều gì khiến mẹ buồn lòng”. Tôi nhắn cho Tuấn như vậy rồi tắt máy.
Tôi quyết định sẽ rút lui để anh tròn chữ hiếu. Thế nhưng chỉ tắt điện thoại được một đêm rồi tôi lại phải mở máy vì tôi không thể chịu đựng được nỗi nhớ anh đang cào xé trong lòng. Anh nhắn lại cho tôi: “Em giữ sức khỏe, đừng nghĩ ngợi linh tinh. Mọi chuyện rồi sẽ qua. Yêu em nhiều”. Tôi cứ đọc đi đọc lại tin nhắn của anh mà chảy nước mắt.
Chúng tôi đã có 6 năm biết nhau, yêu nhau, làm sao có thể nói quên là quên được? Nhưng nếu không quên anh, tôi sẽ trở thành tội đồ chia cắt tình cảm của mẹ con anh. Tôi phải làm sao để giữ được tình yêu của mình mà không làm tổn thương những người chung quanh?
Nhìn những giọt nước mắt lăn dài trên má em, anh thấy lòng quặn thắt.
Ngọc khóc, khóc như chưa bao giờ được khóc khi lần cuối cùng cô được gặp lại anh.
Bạn đang đọc nội dung bài viết Yêu Vợ Nhưng Chưa Quên Được “Quá Khứ” Của Cô Ấy trên website Ngubao.com. Hy vọng một phần nào đó những thông tin mà chúng tôi đã cung cấp là rất hữu ích với bạn. Nếu nội dung bài viết hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!